Tình thân mến thương chính là gia đình, là tình anh em khăng khít.
Con gái bố biết đến FDC qua tìm hiểu. Chị chần chừ mãi nhưng khi đến thăm quan FDC chị đã quyết định đưa bố đến với viện.
Những ngày đầu bố đến với FDC, bố luôn thân thiện, hài hước trò chuyện khiến không khí tại viện lúc nào cũng vui vẻ.
Nhìn vào đôi mắt của bố, mọi người xung quanh luôn cảm nhận được sự dí dỏm và hài hước.
Bố hay nhớ nhớ, quên quên. Chính điều đó tạo nên tính cách dễ thương, hài hước hay trêu chọc những người xung quanh.
Bố hay giúp đỡ những người bạn xung quanh, nắm tay bạn đưa về phòng, trò chuyện….
“Mái nhà xưa, chúng ta khôn lớn
Anh em một nhà, yêu quý nhau
Thuở cháo rau, chia nhau chung sống
Cha mẹ bạc đầu vì chúng con”.
Hôm nay, người em trai của bố sau bao nhiêu ngày lên thăm bố.
Khi hỏi bố về người em trai đấy, bố kể về ký ức ngày xưa bằng một tình cảm thân thương và ấm áp.
Mất một khoảng thời gian trò chuyện với em, bố mới nhớ lại và ôm trầm lấy em mình.
Trời đã dần tối, hai anh em phải chia tay nhau. Bố cứ nhìn theo hình bóng người em trai, đến khi không nhìn thấy nữa bố mới lên tầng và về phòng.